top of page
We hope every one of us women can become the princess in our very own stories, with no need to depend on anyone.
Cổ tích nàng tiên cá là một câu chuyện đã đồng hành từ khi chúng ta còn là những bé gái đến những thiếu nữ và rồi trưởng thành thành phụ nữ. Ở mỗi chặng đời ta sẽ có những cảm nhận, những ý nghĩ khác nhau xoay quanh về giá trị mà câu chuyện đã tồn tại gần 2 thế kỷ này mang lại. “Nàng tiên cá” có nhiều dị bản và cũng nhiều bản điện ảnh, bộ phim hoạt hình chuyển thể ra đời. Có lần, ta thấy nàng tiên cá là cô gái si tình, hy sinh tất cả vì tình yêu và nhận lại là sống trọn đời bên hoàng tử. Một lần khác thì ta lại nuối tiếc cho nàng khi đã phải hy sinh tất cả vì tình yêu của mình như vậy nhưng vậy lại hóa thành bọt biển vô tri. Trở về với nguyên tác của Andersen, chúng ta nhận ra nhiều thứ lớn lao hơn cả một câu chuyện cổ tích.
Nàng tiên cá có làn da trắng mịn như cánh hồng và có đôi mắt xanh thẳm như nước biển” và đã phải chờ đợi để được lên mặt biển suốt 15 năm.có vua cha là thủy tề, bà nội và các chị gái luôn hết mực yêu thương, 15 năm nàng sống trong niềm vui và sự che chở của tất cả mọi người, sống với giọng hát hay nhất trần gian, một tiếng hát dịu dàng ngân nga như một điều thần kỳ bẩm sinh được thượng đế ban tặng. Một nàng tiên cá xinh đẹp mang trong mình sự dũng cảm, nhân ái và một tình yêu cao cả như vậy, để có thể theo đuổi tình yêu của mình, nàng đã uống thứ thuốc của phù thủy biển - thứ thuốc uống vào sẽ khiến nàng cảm thấy như có một lưỡi kiếm xuyên qua người. Mỗi bước đi sẽ khiến nàng cảm thấy như đi trên những lưỡi dao sắc, khiến chân nàng chảy máu. Bất chấp phải mất đi giọng hát âu yếm từng nốt nhạc và từng ca từ mà nàng cất lên để đổi lấy một đôi chân, để đổi lấy từng bước đi đau đớn trên mặt đất như hàng nghìn cây kim đâm chích vào khiến nàng như biến thành một bông hoa dâm bụt đỏ rực không có lấy một hương thảo. Mặc dù lúc đầu tưởng chừng như đây sẽ là một câu chuyện tình yêu thật đẹp “siết chặt người nàng”, “hôn lên trán nàng”, “ hôn đôi môi đỏ thắm”, “ép đầu nàng và sát ngực mình”, chàng vẫn cho mình cái quyền tự rũ bỏ người con gái đáng thương mà mình vừa gần gũi ấy để yêu thương và lấy công chúa láng giềng về làm vợ chỉ vì nghĩ đó là người đã cứu chàng bên bờ biển mà không chút nghi ngờ dò hỏi. Nàng đã đổi lấy tất cả để có thể bên hoàng tử vậy mà bây giờ nhận lại một trái tim vụn vỡ của tình yêu đầu đời - một tình yêu với bao nhiêu hy vọng cất giấu và thầm kín sâu sắc. Những gì nàng đã hy sinh có lẽ chẳng bao giờ chàng có thể ngờ được. Từ nàng tiên cá cao quý - con gái của vua thủy tề, tài sắc vẹn toàn, ưu tú trong giây lát đã biến tan thành bọt biển, hòa vào hư không, bỏ đi cơ hội sống cơ hội sống cuối cùng mà các chị em đã phải đánh đổi bằng bộ tóc dài của chính mình, bỏ đi ba trăm năm sống hạnh phúc dưới thủy cung sau này. Nàng giờ đây không thể sống lâu như người cá , cũng không bao giờ có được linh hồn vĩnh cửu như con người. Từ đây, chúng ta đặt ra câu hỏi: Liệu nếu nữ giới chủ động sống và theo đuổi tình yêu có phải điều gì sai trái ?
Cho tới hôm nay, ta nhận ra nàng tiên cá không đơn thuần chỉ là câu chuyện về thiếu nữ theo đuổi tình yêu để nhận về hậu quả thảm khốc. Ta nhận ra đó là nữ quyền, là khao khát có được hạnh phúc và được sống trọn vẹn một kiếp ở mỗi con người. Tiên cá không chỉ theo đuổi tình yêu của hoàng tử, khát vọng hạnh phúc mà còn là theo đuổi một cuộc đời thực thụ: Có thể ngắn ngủi nhưng đáng giá và không để lại bất kì điều gì khiến bản thân hối hận; khi chết, linh hồn sẽ tồn tại vĩnh hằng trên không trung. Có lẽ, nàng không cam tâm sống một cuộc sống dài đằng đẵng dưới thủy cung để rồi biến mất như chưa từng tồn tại. Nàng hy sinh và đấu tranh để có được cuộc đời mà mình khát khao mong muốn, nếu nàng chọn dùng tất cả lòng thành để bên chàng tỉ lệ thành công chưa chắc đã trọn vẹn nhưng nếu nàng chọn ở dưới biển rời xa vĩnh viễn thế giới loài người thì cơ hội chỉ là con số không bởi chàng hoàng tử đó còn chẳng bao giờ có thể biết được sự tồn tại của một loại tình cảm chân thành bất chấp mọi nguy hiểm mà nàng nguyện đánh đổi. Chúng ta có thể tự hỏi lại chính mình rằng : Tại sao nữ giới không được chủ động làm những điều mình thích? Nếu vậy chẳng lẽ cứ phải đợi cho đến khi nam giới thích, chờ cho đến khi chàng trai ấy đủ dũng khí ngỏ lời thì mới được yêu thương hay sao? Tại sao không được làm theo những gì trái tim mách bảo, yêu thì cố gắng theo đuổi để được sống với một trái tim luôn nồng cháy và tràn đầy yêu thương. Và có lẽ nàng tiên cá của chúng ta cũng vậy. Chỉ vậy thôi là đủ hạnh phúc - một cơ hội để sống ở thế giới loài người, để đi đến những nơi chỉ linh hồn bất diệt có thể đến. Có lẽ chưa chắc câu chuyện này đã là một bi kịch tình yêu như mọi người vẫn nghĩ, rằng nàng tiên cá mù quáng theo đuổi tình yêu, từ bỏ gia đình để rồi nếm trải tất thảy những khổ đau của một trái tim tan vỡ và rồi biến thành bọt biển.
Tình yêu ở đây là một tình yêu dành cho một kiếp sống trọn vẹn, không hối hận mà tràn đầy cảm xúc màu sắc, trao đi yêu thương, trao đi tình yêu lớn lao để chỉ cần có được một lần hóa vô giá ấy. Cơ hội có được thứ mình muốn không phải lúc nào cũng xuất hiện hữu hình trước mặt, vậy nên chủ động nắm bắt sẽ làm cho kiếp sống trở nên ý nghĩa và trọn vẹn hơn. Nàng tiên cá dũng cảm của chúng ta đứng giữa hai lựa chọn khó khăn nhưng chưa hề chùn bước vì sợ hãi. Không phải nàng không biết sợ, cũng không phải nàng không biết đau, càng không phải nàng không hề lưu luyến những đêm trăng huyền ảo sáu chị em nàng cùng nắm tay nhau vui đùa và hát ca trên mặt biển. Mà vì tình yêu của nàng dành cho hoàng tử còn lớn hơn, khát khao hạnh phúc của nàng còn lớn hơn. Nàng đã cam tâm tình nguyện lựa chọn cho mình một số phận khác. Có thể mọi thứ đã không xảy ra như mong muốn của nàng, rằng trái tim nàng đã thực sự tan nát khi chứng kiến hạnh phúc của người mình yêu không phải do mình cùng vun đắp mà là do một người hoàn toàn xa lạ. Có lưỡi dao trong tay, nhìn thấy người đàn ông mình yêu yêu thương cô gái khác, nàng đã đau lòng mà buông bỏ, không tức giận, oán hận, không tước đi mạng sống hai người, gạt bỏ hết cái tham, sự ghen tị nhỏ mọn của bản năng để tới một thế giới mới. Đến cuối nàng tự ôm tình yêu lớn lao và sâu đậm của mình để rồi hòa tan trong đám bọt biển “Sau khi ngắm Hoàng tử một lần cuối cùng, nàng chạy ra lao xuống biển và thấy mình tan dần trong đám bọt biển” nàng đã trở thành “người con gái của không trung” làm mọi điều cho sự sống, cho cuộc đời mình bằng lòng dũng cảm và nhân ái cao thượng. Mặc dù nàng tiên cá không nhận lại được sự hồi đáp từ hoàng tử, nhưng nàng không vì vậy mà oán hận, mà vẫn vì tình yêu mà hy sinh, đó chính là một người phụ nữ có lòng nhân ái và tình yêu thật cao đẹp, đáng trân trọng, hy sinh hạnh phúc của mình không mong chờ hồi đáp. Đây chính là một tình yêu cao thượng. Điều ấy, con người trần tục có thể không thấy, nhưng đã được trời cao ghi nhận và cho toại nguyện ước mong.
“Mọi cô bé đều từng có ước mơ trở thành công chúa”, nhưng chúng mình mong rằng trước khi mong một chàng hoàng tử ôm các em vào lòng, những nàng công chúa hãy tự ôm lấy bản thân mình. Mong những người phụ nữ trở thành “nàng công chúa” của cuộc đời mình, không nương nhờ, không dựa dẫm vào bất cứ ai.
Tác giả: Nguyễn Thúy Nga, Đào Thị Minh Hồng ___________________________________________ LIFE OF A MERMAID AND THE DEFINITION OF LOVE ‘The Little Mermaid’ is a beloved fairy tale that has accompanied us ever since girlhood to womanhood. In every stage of life, we will have different feelings and perspectives regarding the core values of this 20 centuries old story. There are many variations and different cinematic productions of the ‘Little Mermaid.’ At times, we are told that the little mermaid is an infatuated girl, willing to sacrifice everything for the sake of love and a life by the prince’s side. On other occasions, we are grief-stricken for the poor little mermaid’s fate, who had sacrificed her all yet was still met with death. By going back to the original work of Andersen, we see that his tale is much more than just a mere ‘kids’ fairy tale,’ as there are intrinsic values hidden in between the pages.
The story follows a young mermaid whose skin was as clear and delicate as a rose-leaf, eyes as blue as the deepest sea and a melodic voice so bewitching as if it was a gift from God. She lived with her father, who’s The Sea King, her grandmother and her sisters who all loved her dearly. For 15 years, the little mermaid lived in the love and care of her family, yet for 15 years, she always yearned to rise to the surface of the ocean. The dear young mermaid, endowed with courage, compassion and passion, drank the witch’s potion to turn her fishtails into human feet in order to pursue the love of her life- the prince. However, with every step that she takes it will feel as if she were treading upon sharp knives, and that the blood must flow. Regardless of the prices, the little mermaid was willing to give up her lovely voice, and endure the pain in exchange for a pair of human legs.
Despite initial expectations of a happy ending, the prince however still decided to deny his rights of being with his little mermaid whom he loved so tenderly, in order to marry a neighboring princess whom he thought had saved him. The little mermaid who had sacrificed everything in exchange for a chance to be by the prince’s side now is left heartbroken from her first love- a hopeful and profound love. What the little mermaid had sacrificed is perhaps almost unimaginable. From the darling daughter of The Sea King, with beauty and grace to mere foam on the sea, disintegrating into nothingness. To give up her last opportunity to live, which her sisters had to sell their precious hair to afford, to give up her 300 year life under the sea. She can no longer live as long as a mermaid, nor can she have an eternal soul as a human. From here, it begs the question: ‘Is it wrong for a woman to be proactive in her own life and in the pursuit of love?’
To this day, we realize ‘The Little Mermaid’ is simply not just a story about a young maiden, blinded by love and eventually met a tragic end. We realize it actually reflects the essence of feminism, the human yearning for happiness and a fulfilling life. The little mermaid was not simply chasing the prince’s love, but was also looking for a life worth living for (to live a rewarding life with no regrets, and to anchor the soul in the haven of rest). Perhaps, the little mermaid was discontented with her life under the sea, with the idea of leading such a long passionless life only to die. Therefore, she had sacrificed and fought for a life worth living, for a taste of love, notwithstanding the slim chances. We can ask ourselves: ‘ Why can’t women take charge of their own liking? Why should we hold out for men to make the first move?’ And perhaps, our little mermaid is like that. For a chance to live a human life, to travel to a place where only the immortal souls lie. Thus, this fairy tale may not have been the tragic love story as perceived- about a little mermaid so obscured by love that exchanged everything for the sake of love, yet still died as the salt sea foam. Rather it is advocating for women to live by their heart’s desire, to love passionately and to live fulfillingly.
The love here is the desire for a content life with no regrets, filled with various emotions, a life where she trades passion and love just to end up as nothingness. The chance to get what we wish for is not always present right in front of us; therefore, seeing the opportunities and seizing it ourselves is what makes our lives more meaningful and complete. Our little mermaid was torn between two difficult choices but she never once backed down because of fear. It was not that she could not feel scared or be hurt, and definitely, it was not that she did not treasure all the starry nights with her sisters holding hands and singing on the sea. Rather, it was because her love for the prince and her yearning for love are the strongest feeling of all. She chose to sacrifice all the wonderful things to have a new life. Maybe everything did not go the way she intended, and her heart shattered into pieces after knowing her love chose a stranger over her. With a knife in her hands, watching the man she loved be with another woman, she, painfully, gave up. No rage, no grudge. She pushed all of her greed and jealousy aside to get to another world. In the end, she, with her wholehearted love, became bubbles. “After taking one final glimpse of the prince, she threw herself into the sea, and gradually blended in with the bubbles.” She became one with the sea who did everything for her life with courage and kindness. Although she did not receive anything from the prince, that did not become the reason for her to harbor a grudge, she still died for love, that was what a woman with altruism and precious love would do. That is the love of a noble person. Normal people maybe cannot see it, but it was acknowledged by the Gods and they fulfilled her wish.
“Every little girl once dreamed of becoming a princess.” But we hope that before waiting for the prince to come and hold you, please be the one to embrace yourself first. We hope every one of us women can become the princess in our very own stories, with no need to depend on anyone.
Tác giả: Nguyen Thuy Nga, Dao Thi Minh Hong
bottom of page